Trong tác phẩm kinh điển 'Trăm năm cô đơn', nhà văn Gabriel Garcia Marquez đã viết: 'Trí nhớ của trái tim xóa đi những điều xấu và phóng đại những điều tốt đẹp'. Tôi không nghĩ trái tim mình đã phóng đại những kỷ niệm đẹp về SCI nhưng thực sự có những kỷ niệm, những câu chuyện tưởng chừng mộc mạc nhưng mãi sẽ còn đọng lại trong miền ký ức chúng tôi, những con người bình dị trong ngôi nhà chung – Công ty cổ phần SCI.
Hàng trình hằng ngày của chúng tôi luôn đầy ắp tiếng cười
Cách đây khoảng 6 năm thôi, SCI E&C, một thành viên chủ chốt trong hệ thống SCI hiện nay vẫn còn là Công ty Cổ phần Xây dựng và Đầu tư Sông Đà 9 có trụ sở chính đặt tại khu công nghiệp Phú Nghĩa, cách trung tâm Hà Nội chừng 30km. Nhân viên chúng tôi được công ty bố trí xe đưa đón. Tôi vẫn không quên đó là một chiếc Toyota 12 chỗ. Mọi người thường đùa nhau rằng nó được sản xuất từ… trước thế chiến thứ I. Làm chủ vô lăng là cậu lái xe tên Chính, vui tính và nhiệt tình, khi đi hát karaoke thì cấm ai tranh được micro bao giờ, sau này Chính lấy cô vợ xinh có tiếng ở công ty. Không rõ hiện giờ, chiếc Toyota đó đang ở phương trời nào và còn hoạt động được không nhưng nếu sau này SCI có 1 nhà truyền thống, chúng tôi chắc chắn sẽ xin đề xuất công ty cho đưa về trưng bày như là một phần lịch sử của SCI.
Tôi vẫn nhớ, ngày đó đều đặn, thời khóa biểu hàng ngày của tôi được ấn định với lịch trình rời khỏi nhà vào lúc 6h hàng sáng, vội vàng đi bộ cắt ngang qua làng Phùng Khoang để đến điểm đón trên đường Nguyễn Trãi. Chính lối mòn đó, khoảng thời gian ngắn ngủi đó đã giúp tôi quan sát được nhiều hơn về cuộc sống thường nhật diễn ra xung quanh mà nhiều khi ta không để ý: Vẻ hiền lành dễ thương của chàng trai trẻ chỉ khoảng mười chín đôi mươi bán xôi Phú thượng ở cổng chợ Phùng Khoang, tay thoắn thoắt gói xôi, cười lành như cục đất. Ánh mắt trong trẻo, hồn nhiên của những chị gái bán hoa buổi sớm. Màu sắc của những bó hồng, bó lay ơn, của những bông cúc vàng ruộm như một bức tranh cuộc sống mà người họa sĩ đang cố mài mực để vẽ lên bên những giá màu vẽ khổng lồ.
Đi mãi rồi cũng đến đích. Điểm chờ xe của tôi nằm trên con đường dẫn vào làng Phùng, điểm cuối nên xe đã khá đông, mọi người ngồi ken sát nhau chuyện trò rất vui vẻ. Có hôm cũng khá khó thở khi ngồi cạnh bạn nhân viên nam với mùi mồ hôi chân nồng nặc. Có hôm lại dễ chịu khi ngồi gần cô nhân viên trẻ xinh xắn với hương tóc dịu dàng. Và có cả những hôm gục đầu lên ghế trên vờ như ngủ để tận hưởng cảm giác buồn buồn dễ chịu khi tóc của cô gái ngồi trên vô tình mơn man cọ lên trán. Tôi chắc, những thành viên thường xuyên trên tuyến xe SCI năm ấy sẽ không thể quên được vụ việc hi hữu khi xe bị một tên say rượu ném đá khiến Minh, nhân viên nữ của phòng kỹ thuật an toàn phải khâu mấy mũi ở mặt.
Chúng tôi đã có nhiều kỷ niệm đẹp ở Phú Nghĩa
Đội ngũ cán bộ công nhân viên SCI E&C thời đó đều có tuổi đời rất trẻ, từ lãnh đạo cao nhất cho tới các phòng ban đa phần chỉ trên dưới 30 tuổi nhưng đầy năng động và nhiệt huyết. Với số vốn điều lệ khá khiêm tốn so với một công ty xây lắp nhưng ở giai đoạn này công ty đã hoàn thành xuất sắc rất nhiều gói thầu có độ phức tạp rất cao trong lĩnh vực thi công xây lắp như kè chỉnh sông Hồng, kè biển Ninh Cơ, nhiệt điện Long Phú…
Tuổi trẻ, niềm đam mê và ý chí của những con người tuyệt vời đó cộng với triết lý phát triển của ban lãnh đạo công ty: “không phát triển nóng mà tích lũy giá trị đích thực, phát triển chắc chắn” đã làm nên một SCI của ngày hôm nay. Niềm tin SCI sẽ trở thành cánh chim đầu dàn trong lĩnh vực xây lắp đã lớn dần lên theo năm tháng trong tâm trí từ những buổi đầu thành lập đó.
Đúng như vậy, cũng với bước đi của thời gian, ngày hôm nay SCI đã khoác lên mình một diện mạo mới, tăng trưởng vượt bậc cả về doanh thu và lợi nhuận. Công ty đã, đang và sẽ tiếp tục chinh phục các giá trị mới với mục tiêu trở thành hình mẫu trong lĩnh vực xây lắp và gắn liền với các gía trị xã hội mới. Sự phát triển của công ty không những đóng góp chung vào sự phát triển kinh tế, các công trình SCI thi công đã góp phần thay đổi diện mạo của địa phương, mang lại hạnh phúc cho người dân địa phương và cho các thế hệ nhân viên công ty.
Đội ngũ cán bộ của SCI thời xưa đã có nhiều người chuyển công tác và cũng có thêm nhiều người mới đến như một quy luật tất yếu của cuộc sống trong dòng chảy phát triển. Và tôi tin rằng quãng thời gian làm việc ở Phú Nghĩa sẽ mãi là một miền ký ức đẹp đối với mỗi thành viên SCI đã từng ở đó.